25 tháng 12, 2010

[Kara+Vietsub] Yoku Asobi Yoku Manabe - NYC (MS 2010.10.22)


Thanks daikiman@LJ for Romanji & English Translation
V-trans: juaso
Timer: Hyo-chan
KFX: DiaNgucMau
Encoder: Hyo-chan

3 tháng 12, 2010

[Kara+Vietsub] Music Station 2010.10.15 Yoku Asobi Yoku Manabe

Thanks daikiman@LJ for Romanji & English Translation
V-trans: AJLovelylady
Timer & Encoder: Hyo-chan
KFX: DiaNgucMau
http://www.mediafire.com/?u52atdb4d514y7c

1 tháng 12, 2010

Happy 17th Birthday to Chinen Yuri

Định là sẽ post đúng sn Em nhưng do hôm qua đi học rồi tối đi sn Em cộng thêm lúc về đến nhà mạng bị lởm nữa nên không thể post đúng sn Em đc:( Thành thật xin lỗi em, nhưng dù sao cũng đã post quà cho em bên 4rum Chii từ hôm 29 lúc 10h VN nên có thể coi đã tặng quà cho em;))

V-trans: Zòi
Editor: juaso
Timer & Encoder: Hyo-chan
http://www.mediafire.com/?91d9ngrdkww92oh

26 tháng 11, 2010

[Vietsub+Kara] To The Top - Hey!Say!JUMP (TEN JUMP Concert)

Thanks Yuky7122 for Raw File
Thanks daikinman@lj for Romanji & English Translation
V-trans: Zòi
Timer & Encoder: Hyo-chan
MF

7 tháng 10, 2010

2 tháng 10, 2010

[Fic] We belong together

Writer: yariko aka Yuu
Editor: Ryo-chan

-------------------------------------------------------
Chap 7


Chinen bước xuống xe, ngắm nhìn ngôi trường mới. Cậu hít thở thật sâu và tự nhủ từ bây giờ phải cố gắng hết sức. Nhưng chưa bước vào cổng trường cậu đã bị Yamada làm mất hứng.
- Tôi nói trước nhé. Trong trường đừng làm ra vẻ quen thân với tôi đấy. Tôi không chịu nổi con gái cứ lẽo đẽo theo đâu! Nội việc sáng nay cùng đi đến trường thế này cũng đủ phiền rồi!
- Có ai bảo anh cho tôi đi nhờ đâu.
- Nếu không phải tại bố tôi, tôi đã bỏ cô đi trước lâu rồi. – Yamada khó chịu.
Sáng nay, Yamada đã tính không đợi. Nhưng ông Fukata nhất quyết không cho tài xế lái xe đi. Vốn dĩ định đi được một đoạn sẽ bỏ Chinen lại giữa đường nhưng không ngờ có người theo giám sát. Thế là Yamada đành miễn cưỡng cho Chinen đi cùng đến tận trường.
Nhưng điều Yamada nói không phải không có lý. Thử nhìn tình cảnh bây giờ xem, từ khi vào trường, đi đến đâu cũng bắt gặp những ánh mắt dò xét, những lời thì thầm. Ngay cả Chinen còn cảm thấy khó chịu, nói chi người ghét phiền phức như Yamada. Nhưng cậu tự nhủ với mình, đây chỉ là chút khó khăn ban đầu thôi, mọi chuyện rồi sẽ ổn.
- Này, khoan đã, anh…ít nhất… cũng phải dẫn tôi đến phòng giáo viên chứ! – Cậu lên tiếng khi thấy Yamada cứ bỏ mình mà đi bước về trước.
- Tôi không có nhiệm vụ phải đưa cô đi. Từ bây giờ, tốt nhất là cô nên giữ khoảng cách vời tôi. – Nói rồi, Yamada đi thẳng vào lớp.
- Cái gì chứ? Tên đáng ghét! Để xem, không có anh, tôi vẫn tìm được.
Vừa quay lưng bỏ đi đến khúc ngoặt, Chinen đã đụng phải một người, ngã xuống đất. Cậu vội đứng lên, đỡ cô gái trước mặt.
- Xin lỗi, tôi vội quá!
- Không sao, cũng tại tôi đi không cẩn thận. – Cô gái ngẩng đầu lên – là một người có khuôn mặt khá dễ thương.
Cô nhìn Chinen như vừa phát hiện ra điều gì.
- Bạn là người đi cùng xe với Yamada Ryosuke sáng nay?
- Chuyện đó… – Chinen không ngờ chỉ trong một buổi sáng mà mình nổi tiếng đến vậy.
- Chào bạn, mình là Yamazaki Natsume, đến từ CLB Báo Chí của trường, cho hỏi hai người có quan hệ như thế nào vậy? Tên bạn là gì? Bạn mới chuyển trường đến đây phải không? – Cô gái đặt câu hỏi liên tiếp với ánh mắt hào hứng.
Bị hỏi dồn dập khiến Chinen hơi hoảng, vội lùi lại. Natsume tự thấy mình cũng có phần quá khích liền chấn chỉnh.
- Xin lỗi, đã làm bạn sợ. Tính mình là như vậy đấy, mỗi khi phát hiện ra tin nóng nào là mình không thể chờ đợi được và đi thu thập tin tức một cách nhanh chóng. Nhưng mà hai người là thế nào với nhau? – Cô gái vẫn không bỏ cuộc.
- Là…chỉ là bạn bè. – Cậu hơi ấp úng.
- Không tin.
- Tùy bạn thôi, mình đang bận, xin đi trước. – Chinen định rời bước.
- Bạn chắc mới đến, đang tìm phòng giáo viên phải không? Để mình dẫn đường cho bạn, trường này dễ lạc lắm.
- Vậy làm phiền bạn.
- Không có gì, mà mình chưa biết tên bạn.
- Yui. Chinen Yui.
- Mình sẽ nhớ cái tên này. Ngày đầu tiên đi học nên tạm tha, nhưng ngày mai cuộc phỏng vấn sẽ tiếp tục đấy. Phòng giáo viên đây rồi, bạn vào đi. – Nói rồi, Natsume quay bước đi.
Chinen nhìn theo bóng dáng cô bạn của CLB Báo Chí. Cậu cảm thấy có chút gì đó thân quen, thật giống Yui. Cậu chợt nhớ em gái, không biết bây giờ Yui sống thế nào. Khẽ thở dài, lo cho em, chi bằng cậu lo cho bản thân mình trước. Tình cảnh hiện tại của Chinen có hơn gì Yui đâu. Cuộc sống sắp tới sẽ ra sao đây? Những suy nghĩ về tương lai cứ quẩn quanh trong đầu và cậu đưa tay mở cánh cửa.

- - - - - - - -
- Hôm nay cô muốn giới thiệu học sinh mới cho lớp chúng ta.
- Mình là Chinen Yui, từ hôm nay xin mọi người giúp đỡ.
Bên dưới bắt đầu lao xao.
- Chẳng phải đó là cô gái lúc nãy đi chung với Yamada-kun sao?
- Hai người có quan hệ gì nhỉ?
Chinen nhìn phía cuối lớp, Yamada đang ngối sát cửa sổ, nhìn cậu với ánh mắt ngạc nhiên pha lẫn bực mình.
- Được rồi, em xuống ngồi cạnh Yamada-san đi!
Chinen mở to mắt, không phải chứ, đúng là chạy trời không khỏi nắng. Nhưng cậu biết nói gì cũng vô ích, đây chắc chắn là yêu cầu của ông Fukata. Được rồi, chỉ cần giả vờ không thân thiết là ổn thôi. Yamada cũng hiểu vì sao có sự sắp xếp này nên đành im lặng.
Giờ ra chơi, mọi người tập trung tại bàn của cậu.
- Chào bạn, từ nay giúp đỡ nhau nhé.
- Nếu cần đi tham quan, mình sẽ hướng dẫn.
Sau màn chào hỏi, tất cả đều ghé sát xuống.
- Nói cho tụi mình nghe đi, Yamada-kun và bạn có quan hệ như thế nào?
Chinen hơi lùi lại, sáng nay đi chung xe biết là sẽ xảy ra việc này nên cậu đã chuẩn bị sẵn tinh thần.
- Chúng mình chỉ là bạn bè bình thường thôi. Sáng nay do xe mình hỏng nên Yamada-san cho đi nhờ.
Mọi người đứng thẳng dậy, nhìn cậu bằng ánh mắt nghi ngờ, xong khẽ liếc sang Yamada, thầm nghĩ: “Cậu ấy mà tốt vậy sao?”. Rồi tất cả quay trở về, tiếp tục nhìn Chinen dò xét, khiến cậu có chút không thoải mái. Đúng lúc ấy, tiếng chuông báo vào tiết vang lên. Cậu thở phào nhẹ nhỏm.
Cuối cùng, ngày đầu tiên cũng kết thúc. Hết tiết, phải khó khăn lắm, mọi người mới chịu cho cậu về. Cũng may cả ngày nay cậu ở trong lớp, nếu đi tham quan chắc còn phiền phức hơn. Ra đến sân trường vẫn gặp những ánh mắt quan sát, phải bước khỏi cổng trường, đi bộ một đoạn Chinen mới cảm thấy thật sự thoải mái. Con đường tương đối vắng, hầu như chỉ có mình cậu. Bỗng một chiếc xe chạy ngang qua, đỗ lại.
- Lên xe đi. – Yamada mở cửa.
- Lỡ có ai thấy thì lại rắc rối cho anh, tôi đi bộ cũng được.
- Biết khi nào mới về đến nhà, đường này vắng lắm, không ai thấy đâu. Cô nghĩ ba tôi sẽ để yên nếu tôi bỏ cô lại và về một mình sao. Nhanh lên! – Yamada ra lệnh.
Nhìn xung quanh, rốt cuộc, Chinen đành leo lên xe.

End chap 7

29 tháng 9, 2010

25 tháng 9, 2010

[Vietsub] JUMPing Paradise (SC 2010.04.09) (Happy 3rd Anniversary of Hey!Say!JUMP)


Thanks for jumpinfs for English Subtitle
V-trans: tsuki_yuu
Timer: Su
Typesetter & Encoder: Ryo-chan

001 002
MU


DO NOT TAKE OUT FROM US

24 tháng 9, 2010

Happy Birthday to Shining Smile

Đây là những món quà mà tớ đành dành cho forum Chii suốt từ tuần qua. Làm tất cả chỉ chờ đến ngày này, sn 1t của forum Chii:) Đứa con tinh thần đầu tiên của tớ và cũng là ngôi nhà thứ 2 của tớ:) Sau này dù có chuyện gì xảy ra thì chúng ta sẽ vì chủ nhân trong ngôi nhà ấy mà cố gắng nhé:)

[Kara+Vietsub] Dreamer - Yamada, Chinen & Hikaru (SK 2010.09.12)

Thanks yamapi96@LJ for Romanji and English Translation
V-trans: khanhdan
Editor: hxh_shami
Timer & Encoder: Ryo-chan

MF
MU


[Kara+Vietsub] Seishun Amigo - Hey!Say!JUMP & Kamenashi Kazuya (SC 2010.04.02)

Thanks gorochan@LJ for Romanji & English Translation
Thanks yabu-takeshi@lj for Raw File
V-trans: Zòi
Editor: hxh_shami
Timer & Encoder: Ryo-chan


MF
MU

DO NOT TAKE OUT FROM US

[Vietsub+Kara] Ganbaretsugou - Hey!Say!7

V-trans: hxh_shami
Timer: Su
Encoder: Ryo-chan
MF
MU

DO NOT TAKE OUT FROM US

20 tháng 9, 2010

[Fic] We belong together

Chap 6


Vì là bữa cơm đầu tiên Chinen ăn ở nhà từ khi đến nhà Yamada nên mẹ của Chii đã làm rất nhiều món cậu thích. Bố mẹ cậu rất ngạc nhiên khi Yamada đến dùng bữa tối cùng gia đình. Nhưng 3 người nói chuyện rất vui vẻ và hào hứng. Chỉ có Chinen là không thể tham gia vào câu chuyện của họ cũng như Chii không hề nói một câu nào trong bữa ăn. Mỗi khi nhìn Yama, cảm giác ấy lại đến…

# Flash back#

-Cẩn thận
Đó là Yamada, cậu kêu lên khi Chii vấp phải hòn đá và ngã xuống. Yama kịp kéo Chii lại nhưng do không giữ được vững nên cả hai đã cùng ngã. Kết quả là Chinen ngã đè lên người Yamada. Một lúc sau Chii mới nhận ra được tình cảnh của mình. Cậu xin lỗi Yama rối rít, khuôn mặt Chii ngượng ngùng, tim cậu đập thình thịch… thình thịch… từng tiếng một. Và cậu cảm thấy có cái gì đó khiến cậu đau nhói ở ngực. Cậu không hiểu cảm giác này là gì. “Mình bị làm sao thế này? Sao tim mình cứ đập vậy? Bình tĩnh đi, mình là con trai và cậu ta cũng vậy. Bình tĩnh… bình tĩnh… “ Chinen tự trấn an mình.
-Cô đúng là hậu đậu. Đi đứng không nhìn gì cả- Yamada nói.

=============
-Yuri hậu đậu ghê. Cậu mà cứ hậu đậu thế nào là tớ không chơi với cậu nữa đâu!
-Đừng mà Ryo! Tớ không muốn cậu nghỉ chơi với tớ đâu- Cậu bé khóc- Tớ sẽ sửa tính hậu đậu mà. Đừng nghỉ chơi với tớ mà!
-Ngoan nào, Yuri! Đừng khóc! Tớ chỉ đùa thôi! Ai lại giận Yuri đáng yêu thế này ne~- Cậu bé kia cười.- Cho dù cậu có hậu đậu thì tớ sẽ luôn ở bên cậu, sẽ luôn đỡ cậu mỗi khi cậu vấp ngã.
-Thật không? Cậu không gạt tớ chứ?- Cậu bé reo lên
-Tớ không gạt cậu. Tớ hứa với cậu.


# End flash back#

“Hình ảnh đó là sao? Cậu bé ấy là ai? Ryo? Hình như mình đã từng nghe ở đâu thấy cái tên này… Nhưng… sao mình chẳng nhớ gì cả?”
-Yui! Yui!
-Dạ?- Vì mải suy nghĩ nên Chinen không nghe thấy bố mẹ gọi.
-Con làm gì mà suy nghĩ đăm chiêu thế?
-Dạ, không có gì đâu ạ!
-Con đưa cậu Yamada lên gác nhé. Bây giờ cũng muộn rồi. Hai đứa ngủ lại đây rồi sáng mai về. Để bố mẹ gọi điện xin phép nhà bên ấy.- Bố cậu nói.
Lúc này Chii mới để ý là đã muộn. Cậu cũng không muốn về ngay tối nay, với lại cậu thấy cũng hơi mệt.

-Đây là phòng anh trai tôi. Anh hãy ngủ ở đây. Phòng tôi ở bên cạnh.
-Anh trai của cô đâu?
-Anh ấy đang học ở nước ngoài.
Yamada nhìn căn phòng một lượt rồi tập trung vào một khung ảnh trên bàn. Trong ảnh là hai anh em, cô bé thì chắc chắn là Yui còn người anh thì… Yama như nhận ra điều gì, hai mắt cậu mở to và nhìn Chii như muốn hỏi một điều gì rất quan trọng.
-Anh làm sao thế?- Chii hỏi
-Anh… Anh trai cô… tên… tên là gì?
“Sao anh ta lại hỏi tên mình? Nhìn thái độ của anh ta lạ quá?”
-Anh tôi tên là Y…
-Yui! Con có điện thoại- Đột nhiên mẹ Chii gọi
-Vâng… con xuống ngay!- Cậu vội vàng đi xuống để lại Yama đứng đó một mình.

-A lô?
-Yui phải không con?- Đầu dây bên kia lên tiếng
Chinen nhận ra ngay giọng nói ấm áp và dịu dàng ấy.
-Vâng! Là con ạ!
-Ta vừa nghe bố con nói là hai đứa sẽ ngủ lại ở đấy. Vậy sáng mai hai đứa nhớ về nhé, ta có chuyện cần nói với cả hai.
-Dạ! Dạ… Con biết rồi! Con chào bác!
Bước vào phòng, Chii vẫn thấy Yamada đang cầm khung ảnh ấy. Cậu cảm thấy khó hiểu với thái độ ban nãy của Yama. Nhưng sự mệt mỏi đã khiến cậu quên đi. Cậu nói với Yama
-Bố anh vừa mới gọi. Bác bảo sáng mai bác có chuyện muốn nói với tôi và anh.
-Chuyện gì?- Yama hỏi nhưng không nhìn Chinen. Ánh mắt của cậu vẫn hướng vào người con trai trong ảnh.
-Tôi không biết. Bác không nói. Thôi tôi đi ngủ đâu. Anh cũng đi ngủ đi.

Nói rồi Chii đóng của lại và sang ngủ bên phòng của Yui. Yamada thì vẫn cứ ôm khư khư tấm ảnh cho đến khi cậu ngủ mất lúc nào không hay.
Sáng hôm sau, Yamada và Chinen không kịp ăn sáng mà về thẳng nhà của Yamada luôn. Lúc ấy ông Fukata đã đợi sẵn hai người ở bàn ăn. Cả ba vừa ăn sáng vừa nói chuyện.

-Có lẽ chuyện này hơi đột ngột nhưng Yui, ta muốn con học kì tới chuyển sang trường của Ryosuke.
Cả Chinen và Yamda đều bất ngờ trước những lời ông Fukata vừa nói. Cả hai mở tròn đôi mắt nhìn ông.
-Ta muốn hai đứa học chung với nhau, như thế ta sẽ an tâm hơn- Ông nói tiếp
-Con không đồng ý- Yamada hét lên
-Tại sao?
-Con không muốn lúc nào cũng có cái đuôi theo sau. Thêm cô ta phiền phức lắm.
Nghe thấy vậy, Chii quay sang nhìn Yama hằn học “Ai là cái đuôi của anh hả?”
-Con không muốn cũng vô ích. Ta đã làm xong các thủ tục rồi- Ông bảo
Yamada tức giận không nói được gì, cậu chạy lên phòng. Chinen nhìn theo cậu và không nói gì.
-Ta xin lỗi vì không nói với con mà đã tự quyết định mọi việc. Nhưng ta rất mong con hãy hiểu cho ta. Ta chỉ muốn Ryosuke hạnh phúc.
-Vâng, con hiểu- Chinen đáp
-Ta thấy từ ngày con về đây, căn nhà này ấm áp và vui vẻ hơn, Ryosuke cũng vì thế mà cười nhiều hơn. Ta tin rằng con sẽ giúp nó trở lại như xưa.

Chinen chỉ đáp một tiếng “Vâng”. Vì thế cậu cũng có thể hiểu vì sao ông lại làm như thế. Nhưng khi nghĩ tới chuyện lỡ như ông biết cậu không phải là Yui, ông hẳn sẽ rất sốc bởi bao nhiêu niềm tin đặt vào cậu của ông sẽ đổ vỡ thì cậu lại cảm thấy có lỗi. Chính ông là người đầu tiên chào đón Chinen khi cậu tới đây, cũng chính ông là người khiến cậu không cảm thấy xa lạ khi tới đây. Ông đã cho cậu rất nhiều nên cậu sợ khi ông biết được sự thật thì ông sẽ rất thất vọng.

Mùa hè đã qua và thu lại tới, cũng đồng nghĩa với việc một năm học mới lại đến với mỗi người. Đối với những học sinh chuyển cấp thì đây sẽ là năm học đầu tiên với ngôi trường mới và những người bạn mới. Còn với những học sinh cuối cấp thì đây sẽ lại là năm học cuối cùng của họ. Đây sẽ là lần cuối cùng họ ngồi trên ghế nhà trường, được học cùng bạn bè, để rồi khi ra trường tất cả sẽ trở thành những hồi ức thật đẹp. Chinen đứng trước cổng trường, ngắm nhìn xung quanh. Bắt đầu từ hôm nay, cậu sẽ là học sinh của ngôi trường này, cậu sẽ bắt đầu một cuộc sống mới ở đây
“Gambatte!!!” Cậu tự cổ vũ mình

End chap 6

16 tháng 9, 2010

[Vietsub+Kara] Hitomi no Screen - Hey!Say!JUMP (Utaban 2010.02.16)


V-trans: hxh_shami
Timer & Encoder: Ryo-chan

MF

DO NOT TAKE OUT

14 tháng 9, 2010

[Vietsub+Kara] Summary + Smile Song - Hey!Say!JUMP (SC 2010.08.13)

Summary

V-trans: hxh_shami
Timer & Encoder: Ryo-chan
http://www.mediafire.com/?gc43qk743podh1f

Smile Song

V-trans: Zòi
Editor: juaso
Timer & Encoder: Ryo-chan
http://www.mediafire.com/?buxn6xgo8312me3

12 tháng 9, 2010

[Vietsub] Heyx3 2010.03.01 Hey!Say!JUMP Talk Part

V-trans: hxh_shami
Timer: tsuki_yuu
Typesetter & Encoder: Ryo-chan
http://www.mediafire.com/?amtgjuad8rqq4u9
Free download at http://shiningsmile.7forum.net
Special thanks heysaypanda@LJ for raw file

29 tháng 8, 2010

[Fic] We belong together

Chap 5


Hôm sau Chinen đến phòng của Yamada, cậu không biết mình phải nói gì với Yamada, cậu đã sai khi động vào đồ của nguời khác mà chưa có sự cho phép. Có lẽ cậu nên xin lỗi. Vừa nghĩ cậu vừa gõ cửa nhưng không thấy có tiếng trả lời. Nhìn vào phòng thì không thấy Yamada đâu cả.Hỏi nguời giúp việc mới biết Yamada đã ra ngoài từ sáng. Cùng lúc Chinen nhận đuợc điện thoại của bố mẹ. Bố mẹ cậu nói muốn cậu về thăm nhà, họ rất nhớ cậu. Về lại nhà, cậu rất hạnh phúc, cậu chỉ muốn ở lại đây mãi mãi, không bao giờ phải đi đâu. Những kỉ niệm thời thơ ấu của Chien đều gắn bó với mọi vật dụng trong ngôi nhà này, từ chiếc bàn ăn, ghế ngồi, cánh cửa cho tới những bức tranh treo trong nhà, tất cả đều thân quen với cậu. Kể từ lúc cậu đi, chúng vẫn đuợc bày trí, sắp xếp như cũ, không có gì thay đổi. Ngay cả căn phòng của cậu, tất cả vẫn được giữ nguyên.

Mẹ Chinen nhờ cậu mua giúp bà một số thứ cần cho bữa tối. Vừa ra đến cửa cậu đã phát hiện hình như có bóng người cứ lén lút sau bờ tường cạnh nhà cậu. Chinen định chạy ra xem đó là ai thì nguời đó đã chạy đi. Chii đuổi theo và nhận ra hình dáng quen thuộc của nguời đó-là Yui, đứa em gái đã bỏ nhà đi mấy tháng nay của Chii. Chinen vừa chạy vừa gọi “Yui! Yui!”. Nhưng Yui không quay đầu lại, cô vẫn chạy. “Yui! Đừng chạy! Đợi anh!”. Duờng như người đang chạy phía truớc cậu không hề có ý dừng lại, nguời đó cứ chạy, Chii vẫn cứ đuổi theo cho đến khi người nguời ấy vượt khỏi tầm mắt của cậu. Chinen thất vọng, cậu hụt hẫng, cậu từ trách mình giá như chạy nhanh hơn thì đã không để Yui chạy mất, cậu sẽ được gặp lại đứa em gái của mình. Chii thẫn thờ, cậu buớc đi mà không hề để ý là mình đang đi đâu, cậu cũng quên mất nhiệm vụ đuợc giao. Nơi cậu dừng chân là 1 tiệm bán thú nuôi, Chii cũng không biết vì sao mình lại đến đây nhưng cậu biết rất rõ nguời mà mình nhìn thấy trong tiệm là ai. Nguời đó đang chơi với 1 chú cún con, khuôn mặt nở 1 nụ cười rạng rỡ như nắng mai. Không phải là nụ cuời giả tạo, cũng không có sự lạnh lùng, trong ánh mắt ấy chứa 1 sự ấm áp đến kì lạ, nó thu hút mọi nguời xung quanh chỉ với ánh mắt ấy. Chinen đang luỡng lự không biết có nên buớc vào hay không thì Yamada cũng đã nhìn thấy cậu ngoài cửa. Một sự ngạc nhiên và lúng túng biểu hiện rõ trên khuôn mặt cả hai. Hai nguời đối mặt, không ai nói câu gì, có vẻ như cả hai đều đang chờ đối phương mở lời truớc.
-Cô…
-Anh…
Cả hai cùng nói.
-Cô nói truớc đi-Yamada nói
-Không. Anh nói truớc đi- Chii nói
-Sao… cô lại ở đây?
-À, tôi…tôi… tình cờ đi ngang qua. Thế còn anh, sao anh ở đây?
Tôi nghe người giúp việc trong nhà nói anh ra ngoài từ sớm.
-À, ừ. Tôi…- Yama lúng túng
Đang chờ câu trả lời của Yama thì Chii bị chú cún trên tay Yama cuốn hút. Cậu nhìn nó thật lâu. Có vẻ như Yama cũng biết điều đó.
-Cô có muốn bế nó không?- Yama hỏi
-Tôi ư? Tôi có thể sao?- Chinen bất ngờ
-Ừ. Với cả trông nó cũng có vẻ thích cô. Nhưng… tôi có 1 điều kiện.
-1 điều kiện?
-Đúng. 1 điều kiện. Chỉ cần cô không nói với ai về chuyện này thì cô có thể tới đây chơi với nó mỗi ngày.
Chii không hiểu nhưng cậu cũng không muốn biết nhiều. Cậu đồng ý với Yama. Chinen bế chú cún con từ tay Yama vô lòng mình.
-Tên nó là gì vậy? Chinen hỏi
-Kuu
-Kuu? 1 cái tên thật dễ thương phải không Kuu?
Chinen vuốt ve bộ lông của chú chỏ nhỏ, hỏi với vẻ thích thú. Duờng như Chii chợt nhớ ra điều gì, cậu chợt nói:
-Tôi xin lỗi
Yama nhìn cậu với vẻ khó hiểu.
-Về chuyện hôm qua, tôi thật sự xin lỗi. Tôi không cố ý động vào đồ của anh… Tôi….
Yamada không nói gì, cậu chỉ im lặng và Chii cũg vậy. Bỗng Chii kêu lên.
-Ơ…
-Sao thế?- Yamada quay sag hỏi.
-Chinen nhìn Yama, lúc này khuôn mặt cậu méo xệch trôg rất buồn cuời, cậu không thốt lên được lời nào.
-Có chuyện gì?-Yama hỏi lại
-Kuu… nó…
-Nó làm sao?-Yama sốt ruột hỏi
-Nó … Nó tè vào tôi.
-Ha..ha..ha –Yamada cuời lớn. Chưa bao giờ cậu đuợc cuời thoải mái như thế này. Cậu biết trong tình cảnh này không đáng cười chút nào nhưng Yama không thể kiềm chế đuợc.
-Xin… xin lỗi- Cậu nói với Chinen nhưng tiếng cuời của cậu vẫn chưa dứt.
Về phần Chinen, cậu vừa xấu hổ, vừa lúng túng, không biết xử trí ra sao trog tình huống này. Lại cộng thêm người bên cạnh cứ cuời làm cậu càng bối rối hơn.
Hai nguời rời khỏi tiệm bán thú nuôi sau khi Chii thay một bộ đồ mới của ông chủ cửa hàng. Ông ấy rất xin lỗi Chinen về sự cố vừa rồi và hứa sẽ giặt sạch bộ quần áo và trả cho cậu. Chii đã nói với ông ấy là không cần phải như vậy nhưng ông chủ cửa tiệm rất cương quyết nên cậu đành nghe theo. Lúc này trời đã tối, cũng đã đến giờ cơm tối, nghĩ 1 lúc rồi Chii nói với Yama:
-Trời tối rồi, nếu như anh chưa ăn gì thì… thì… có thể về nhà tôi ăn cơm. Coi như là tôi xin lỗi anh chuyện hôm qua.
Yama im lặng 1 lúc rồi gật đầu. Cả hai cùng đi đến nhà của Chinen. Đang đi Chii lại nhớ lại chuyện hồi chiều: “Tại sao nhìn thấy mình Yui lại bỏ chạy? Bây giờ Yui đang ở đâu? Em có khoẻ không? Em không gặp khó khăn gì chứ?...” Hàng ngàn câu hỏi tại sao cứ quanh quẩn trong đầu cậu khiến Chii không để ý đến phía trước.
-Cẩn thận…

(end chap 5)

25 tháng 8, 2010

[Fic] We belong together

CHAP 4


Đã một tuần kể từ khi Chii đến sống ở nhà Yamada, trong suốt thời gian đó, Chii không thể nào sống yên ổn được với Yama. Yama sai Chii làm hết việc này đến việc khác. Mặc dù trong nhà đã có người giúp việc nhưng Yama lấy cớ là muốn làm con dâu nhà Yamada thì phải biết làm mấy việc đơn giản đấy, mà bây giờ Chii còn đang tập làm con dâu ở nhà Yama nữa nên Yama càng có lý do để hành Chii. Thậm chí khi Chii đang lau dọn phòng, chỗ nào gọn gàng, sạch sẽ rồi thì Yama lại đưa nó về nguyện trạng như ban đầu. Rồi cố ý nói rằng: “Tôi đâu cố ý” hay “Tôi đâu biết cô đã dọn chỗ ấy rồi”…Nhớ tới nhưng lời ông Fukuta nói với mình rằng ngày xưa Yama là một cậu bé rất “dễ thương”, luôn hoạt bát và vui vẻ nhưng Chii chẳng thấy một chút gì gọi là dễ thương ở tên ấy cả. “Ác quỷ”, có lẽ từ đó mới hợp với hắn bây giờ và ngay lúc này. Chii cũng ít khi thấy hắn và bố hắn nói chuyện với nhau. Hai người chỉ chào nhau vài câu mỗi lần gặp mặt. Qua lần nói chuyện trước, Chii biết ông Fukuta rất yêu con mình nhưng Chii ko hiểu Yama co biết được điều đó hay không. Nhưng đó cũng chẳng phải vấn đề của cậu, bởi vì nhiệm vụ trước mắt của cậu là phải dọn phòng cho cái tên “ác quỷ” kia. Hắn ra lệnh cho cậu phải dọn dẹp sạch sẽ trước khi hắn về và không được có chút bụi bặm nào. Nhìn khuôn mặt đắc thắng của Yama mà Chii chỉ muốn cầm chiếc dép chọi vào mặt hắn, cho hắn hết vênh váo và tự kiêu.
Theo như lời các người hầu thì: “Phòng cậu chủ là nơi rất gọn gàng, ngăn nắp và sạch sẽ, chắc cô Yui không phải tốn nhiều thời gian đâu”. Cậu đã hi vọng lời nói đó là sự thật. Nhưng vài giây sau, hi vọng đó đã bị dập tắt khi Chii mở cánh cửa đó. Một căn phòng với những thứ đồ vứt ngổn ngang. Dưới đất là những quyển truyện, sách báo mỗi thứ một nơi, cứ như là có người cố tình kéo cả tủ sách xuống vậy. Trên bàn thì toàn đồ ăn. Trên giường thì chăn nệm chưa gấp, gối chiếc đầu giường, chiếc dưới…gầm giường. Chii lắc đầu ngao ngán trước những công việc mở ra trước mắt.

-Gì mà “căn phòng gọn gàng, ngăn nắp, sạch sẽ” chứ? Tên này cố ý đây mà. – Chii bực mình nhưng vẫn phải bắt đầu dọn dẹp.

Dù cũng từng sống có người hầu hạ, nhưng Chii thường tự dọn phòng nên công việc dọn dẹp đối với cậu không có vấn đề gì. Chỉ thoáng chốc, căn phòng đã được sắp xếp lại nhanh chóng. Sách báo yên vị trên kệ. Chăn được xếp ngay ngắn, gối được đặt ngay đầu giường. Thức ăn cũng đã gom lại dễ mang xuống nhà. Đứng nhìn lại thành quả của mình, Chii cũng có chút tự hào. Để xem tên ấy có bắt bẻ được gì nữa không. Chii ngồi xuống nghĩ mệt. Lúc này, cậu mới có dịp quan sát kĩ căn phòng. Thật ra, sau khi dọn dẹp xong, căn phòng mở ra một không gian rất rộng và thoáng đãng. Cửa sổ với rèm trắng được mở ra theo hướng đông để đón ánh nắng ban mai. Những tia nắng rọi vào chiếc giường làm nổi bật những đường nét trang trí hoa văn. Tủ sách xếp nối nhau thành một hàng dài dọc theo tường. Trên trần, chiếc đèn trang trí toả ánh sáng dìu dịu khắp căn phòng. “Một mình hắn ở đây ư? Thế thì rộng thật đấy! Căn phòng tuy rất đẹp nhưng nó vẫn có chút gì đó lạnh lẽo, cô độc.” Chii nghĩ thầm. Chợt nhớ ra công việc đang bỏ dở, Chii vội đứng lên, thu xếp, chuẩn bị bước ra thì có gì đó khiến cậu khựng lại. Một tấm ảnh đưa ra từ phía dưới tấm nệm. Chii bước lại gần, cẩn thận rút nó ra. Một bức ảnh với những nụ cười hạnh phúc. Trong ảnh là một gia đình có 3 người, hai vợ chồng và một đứa con trai. Nhìn cũng biết rằng cậu con trai trong bức ảnh chính là Yama. “Đây là tên đó ư? Mình chưa bao giờ thấy hắn cười như vậy. Hắn mà cũng có thể cười sao?” Chii tự hỏi. Người phụ nữ bên cạnh Yama hẳn là mẹ hắn. Bà trông rất đẹp và hiền hậu. Có thể thấy cả gia đình này đang rất hạnh phúc. “Cạch”, cánh cửa bật mở và bước vào trong phòng là một người. Chii không để ý vì cậu quá chăm chú vào bức ảnh trên tay.

-Cô đang làm gì vậy hả?

Một giọng quát lớn khiến Chii sực tỉnh, quay đầu về phía tiếng nói phát ra thì thấy bộ mặt vô cùng tức giận của Yama. Yama đang tiến thẳng đến cậu và giật phăng tấm ảnh khỏi tay cậu.

-Ai cho cô động vào đồ của tôi hả? - Lại là giọng nói tức gậin đó.
-Tôi chỉ… - Chii giải thích. – Tôi…
-Ra ngoài. – Yama quát lớn và đuổi Chii ra khỏi phòng.
-Xin lỗi! Tôi không cố ý, tôi chỉ…
-Cô có nghe tôi nói gì không hả? Ra ngoài ngay cho tôi. Ra!

Không còn cách nào khác, Chii đành ra khỏi phòng, chưa kịp hoàn hồn. Chii chưa bao giờ thấy Yama tức giận như vậy. Cho dù có nổi giận thì cậu ta cũng chả nói gì. Nhưng đây thậ sự là lần đầu tiên Chii tấy được cơn thịnh nộ của Yama.
Lúc này, trong phòng, người con trai ấy vẫn chưa hết tức giận. Nhưng chỉ cần nhìn bức ảnh, nỗi giận ấy đã bị đè xuống bởi nỗi buồn và nước mắt. Người con trai nhớ mẹ mình, không ngày nào cậu không nhớ mẹ của mình. Cậu vẫn còn nhớ rất rõ ngày mà cậu vừa mất đi người mẹ thân yêu nhất của mình, vừa phải rời xa người mà cậu yêu nhất.

= = = = = = = = = = = = = = = = = = = =
-Ryo-chan ne~, nếu có một ngày chúng ta phải xa nhau thì cậu có buồn không?
Một cậu bé hỏi cậu bé bên cạnh mình đang nằm trên bãi cỏ để hít thở gió trời. Cậu bé kia bật dậy nói.
-Sao Yuri lại hỏi như vậy? Tớ không muốn chuyện đấy xảy ra đâu. Vì nếu không được ở cạnh Yuri, tớ sẽ buồn chán đến chết mất.
-Tớ cũng vậy.
-Vì thế chúng ta hứa với nhau sẽ không được rời xa người kia nhé. Ngoắc tay nào!
Hai đứa trẻ ngoắc tay nhau và cười hạnh phúc. Chúng đâu biết rằng ngày đó sắp ập đến với chúng.
-Xin lỗi, chúng tôi đã cố hết sức. - Vị bác sĩ lắc đầu buồn bã.
-Xin bác sĩ hãy cứu lấy vợ tôi, xin bác sĩ. Bà ấy không thể chết được. - Người đàn ông quỳ lạy, van xin vị bác sĩ kia.
-Thực sự xin lỗi. Chúng tôi đã làm hết khả năng, nhưng vì bà nhà bệnh đã trở nặng và lại không được đưa tới sớm nên…Chúng tôi rất tiếc.

Bầu trời như sụp xuống đầu cậu bé kia. Nó đâu thể ngờ mới có một ngày mà nó đã mất đi người mẹ mà nó yêu thương nhất đời. Nó không khóc, hay nói đúng hơn là nó không có nước mắt. Nó cảm thấy dù nó có cố nặn ra nước mắt nhưng chẳng hề có một giọt nước mắt nào rơi xuống. Ngay cả trong lễ tang của mẹ nó, nó cũng không khóc. Những người xung quanh bàn tán, xì xào, tội nghiệp nó: “Tội nghiệp thằng bé, mới 7 tuổi đã mất mẹ rồi”, “Chắc là nó shock lắm”…Nó chẳng nghe, chẳng để ý gì đến xung quanh, đến lời nói của họ. Sau khi chôn cất mẹ nó xong, bố nó nói rằng gia đình sẽ chuyển lên Tokyo sống. Nó không chịu, nó muốn ở lại vì nó đã hứa với cậu bé kia rằng sẽ không rời xa cậu ấy. Nó không muốn đi, nó nhất quyết không đi, nó không muốn nói lời tạm biệt với cậu bé kia. Nhưng lúc ấy nó còn quá nhỏ để quyết định chuyện của mình. Nó chưa được phép sống một mình. Vì thế nó ra đi mà chưa kịp nói lời tạm biệt với cậu bé kia. Nó cảm thấy có lỗi với cậu bé ấy. Nó chỉ biết nói xin lỗi: “Xin lỗi, Yuri!”
= = = = = = = = = = = = = =
End Chap 4.

24 tháng 8, 2010

[Kara+Vietsub] Star Time - Hey!Say!JUMP (SC 2008.02.03)

V-trans: Zòi
Timer & Encoder: Ryo-chan
http://www.mediafire.com/?dzhz7ck05xh4sbq
Free download at http://shiningsmile.7forum.net

21 tháng 8, 2010

[Kara+Vietsub] Mayonaka no Shadow Boys (CDTV 2010.11.01) - Hey!Say!JUMP

V-trans: Ki
Timer & Encoder: Ryo-chan
http://www.mediafire.com/?1ar0o04gtw6jrp5
Free download at http://shiningsmile.7forum.net

15 tháng 8, 2010

[Vietsub] 2010.07.10 Ousama no Brunch


V-trans: [flcy]
Editor & Timer: tsuki_yuu
Typesetter & Encoder: Ryo-chan

http://www.mediafire.com/?bmmboct9r447mbo
Free download at http://shiningsmile.7forum.net

14 tháng 8, 2010

[Vietsub + Kara] Shinku - Hey!Say!JUMP (SC 2010.08.06)

V-trans: AJLovelylady
Editor: hxh_shami
Timer - Typesetter - Encoder: LoveSungMin
http://www.mediafire.com/?kqu12239xhp4ynx

6 tháng 8, 2010

To you

Cám ơn em vì tất cả


...


Có lẽ quãng thơi gian trước đây sẽ khó thể nào trở lại




...



Nhưng cám ơn em vì tất cả



...




Trong lúc này tôi chỉ có thể nói với em như vậy thôi




...





Còn với "nó" nếu như em đã quá mệt mỏi với "nó" thì em có thể bỏ lại




...





4 tháng 8, 2010

[Kara+Vietsub] Mayonaka no Shadow Boys - HSJ (Johny Count Down Live 2008 - 2009)

V-trans: Ki
Timer & Encoder: Ryo-chan
http://www.mediafire.com/?a2plpfwgqn28lqh
Free download at http://shiningsmile.7forum.net

3 tháng 8, 2010

[Kara+Vietsub] Ultra Music Power Ballad - HSJ (SC 2008.04.08)

V-trans: juaso
Timer & Encoder: Ryo-chan
http://www.mediafire.com/?i75ibqu34b8i2a8
Free download at http://shiningsmile.7forum.net

29 tháng 7, 2010

[Kara] Pretty Boy (Chinen fanvid)

Timer & Encoder: ryobanhbao
http://www.mediafire.com/?nktnvtzwo0b
Free download at http://shiningsmile.7forum.net

26 tháng 7, 2010

[Vietsub+Kara] Time - Hey!Say!JUMP (SC 2010.07.09)

V-trans: hxh_shami
Timer: Jeanne
Typesetter: Bambi
Encoder: Chiilove

24 tháng 7, 2010

WHY?

Liệu tôi có đang sai lầm không?



Liệu tôi có đang rất vô lý không?




Liệu tôi có đang làm tổn thương một con người không?



Có ai có thể nói cho tôi biết được không?

21 tháng 7, 2010

Mình mất niềm tin vào 1 người.......


Mình sẽ close nó........




Chính tay mình sẽ hủy hoại tất cả..........

7 tháng 6, 2010

Không tựa đề

Tự nhiên lại muốn ngồi viết 1 đống linh tinh ra. Tốt nghiệp đã xong, bây giờ chỉ còn đại học thôi, chỉ cần xong đại học là mình đã đc tự do rồi. Sau đó mình sẽ làm những việc mình thích và sẽ đc quay trở lại với em. Chỉ nghĩ đến thế thôi là mình đã thấy vui rồi.

Hôm nay đc biết có người nói mình là ếch ngồi đáy giếng, đầu óc hạn hẹp. Mình nghĩ bạn đó cũng chả hơn gì mình đâu. Nói người thì cũng phải nghĩ đến mình chứ. Bạn ý làm như mình vô tội vậy đó, trong khi tội của bạn ý thì chống chất đầy ra. Mà thôim kể ra thì chỉ tốn hơi sức, tội gì mình phải thế nhỉ. Dù sao mọi người cũng biết đc bản chất thật của bạn ý rồi=))

Có 1 số người mình rất muốn nói chuyện thật nhiều nhưng thấy có lẽ chẳng hợp nhau đc. Biết là không hợp nhưng vẫn muốn nói chuyện để hiểu nhau hơn. Nhưng có lẽ điều đó hơi khó bởi quan niệm của 1 số người khác xa mình nên khó có thể hòa hợp đc:-<

Ngày mai lại là ngày mới rồi, lại bắt đầu vào học để chuẩn bị thi đại học. Mình chỉ muốn thi nhanh nhanh 1 chút để còn đc tự do. Nhưng muốn thi đc đâu dễ, không học bài thì sao thi đc đây:-< Chán quá đi mất:(

16 tháng 5, 2010

today

Hôm nay dọn ổ

xóa hết đống ya mình đã sưu tập từ 4 năm qua

hơi tiếc, nhưng có tiếc cũng chẳng còn thì giờ xem lại

vì giờ đây đã có một người chiếm hết tâm trí mình



...............

7 tháng 5, 2010

2 weeks left

Chỉ còn 2 tuần nữa là kết thúc năm học, đồng thời cũng là lúc mình sẽ kết thúc cuộc đời học sinh. Phải xa bạn bè, xa trường lớp, thầy cô :( thời gian trôi nhanh quá:( mới đó mà đã 3 năm rồi

Mình nhớ khoảng thời gian trước đây quá, muốn quay trở lại nhưng không đc nữa rồi:(

3 tháng 4, 2010

my angel




thiên thần của mình đây ^-^

mún làm việc mà nhìu đồ down wa' =.='' ngồi ngắm cho đã đời

20 tháng 3, 2010

pic spam



một ngày đẹp trời, cún con mang hoa đến tặng ^-^



gì chứ, tôi là chó con sao, không chịu đâu x0




chơi với bạn rất vui ^0^




còn đi hát karaoke nữa, em hát rất hay nhé ^0^



nhưng hát mệt thì phải ăn =))



chơi xong về nhà gây sự
Hikka: ''Láo quá, dám đánh anh mày''



Ryuu: ''Sao anh lại đánh anh hai?''
Ryo: ''Ừ đấy, làm gì nhau nào?!''



-Ryo hư quá ^-^
-Chỉ có Daichan là chiều em thôi xD


một câu chuyện cực kì nhảm nhí, cực kì vớ vẩn =)) ai xem xong đừng ném đá chọi dép nhá =))


pics credit to MoMozzz@baidu, yêu bạn MoMo, mình biết bạn MoMo yêu em lắm í, dù chưa có cơ hội nói chuyện với bạn lần nào nhưng rất cảm ơn bạn vì lúc nào cũng chia sẻ với fan Ryo, bạn thật đáng yêu :x

17 tháng 3, 2010

[Vietsub] NYC Talking part (SC 2010.02.17 )


English translation by jumpinfs@LJ
Vietnamese translation, Timer, Encoder, Uploader: tsuki_yuu
MF

[Vietsub] Making CM Lotte PlusxFrutio Hey!Say!7


Translator & Timer : tsuki_yuu
Encoder & Uploader : Ryo_chan
MF