27 tháng 8, 2011

[Vietsub] 2011.08.08 Updates on Summary

Thanks hsjf4ever@lj for raw file
Thanks jumpinfs for English Subtitles
Translator - Timer - Typesetter: tsuki_yuu
Encoder: Hyo
http://www.mediafire.com/?av15w83g8sck8ho

26 tháng 8, 2011

Vietsub+Kara] PV+Making of PV Over - Hey!Say!JUMP

Thanks jumpinfs for English Subtitles
Vietnamses Translator: Fubuki
Lyrics Translator: AJlovelylday
Editor: hxh_shami
Timer: Hyo & Na
Typesetter: hxh_shami & tsuki_yuu
Encoder: Hyo
http://www.mediafire.com/?ba371594a9wr6

16 tháng 8, 2011

[Vietsub+Kara] Yan Yan JUMP 2011.05.14 Ep5

Thanks moon_kaka@lj for Raw File
Thanks YYJUMPIN for English Subtitles
Translator: Na
Editor: [flcy]
Lyrics Translator: AJlovelylady
Karaoke Timer & Encoder: Hyo
Typesetter: Hyo - Pan
http://www.mediafire.com/?​amajqpbcpqfb0

15 tháng 8, 2011

[Vietsub] School Kakumei 2009.11.01 YamaChii's dorama

Thanks jannexjanne@lj for Raw File
Thanks jumpinfs for English Subtitles
Translator: Asachan
Others: Hyo
http://www.mediafire.com/?i5q2qj6navqxisg

9 tháng 8, 2011

[Fic] We belong together

Chap 8

- Ông chủ! Cậu chủ và tiểu thư Yui đã về!

- Cả hai đứa cùng về chứ?

- Vâng! Hai cô cậu cùng về với nhau ạ! – Ông quản gia trả lời.

Ông Fukata khẽ mỉm cười hài lòng, rời mắt khỏi những tập tài liệu.

- Bảo nhà bếp dọn cơm đi.

- Vâng!

Khi cả ba đã ngồi vào bàn ăn, ông Fukata bắt đầu hỏi thăm.

- Con thấy trường mới thế nào hả Yui?

- Dạ, trường rất tốt ạ!

- Trước đây con học trường nữ nên việc chuyển qua môi trường mới như thế này chắc cũng hơi bất tiện cho con.

- Dạ không sao ạ. Bạn bè và thầy cô đều rất nhiệt tình và thân thiện với con.

- Ừm, vậy thì tốt rồi. Thế Ryo có giúp đỡ con không?

- Dạ có. Yama-chan giúp con “rất nhiều” - Chinen cố tình nhấn mạnh hai từ cuối.

- Đúng vậy không Ryo?

- Vâng! – Yamada đáp ngắn gọn, không ngẩng lên một lần và vẫn tiếp tục ăn.

- Vậy là được rồi! – Ông Fukata hài lòng.

- Ryo! – Giọng của ông Fukata chợt trầm xuống. Ngày mai…

- Con no rồi! Con xin phép. - Yamada ngừng đũa và đứng dậy.

Yamda bỏ đi để lại ông Fukata và Chinen. Một lúc sau, ông cũng rời khỏi bàn. Chỉ còn Chii vẫn ngồi đó nhìn theo mà không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Sáng hôm sau, Yamada đã ra ngoài từ sớm. Và cả ngày hôm đó, Chii cũng không nhìn thấy Yama.

-

-

-

Ở một góc nghĩa trang, bên ngôi mộ nằm giữa những cây hoa anh đào, có một người con trai đang nhẹ nhàng đặt bó hoa bách hợp bên trên ngôi mộ. Cậu lặng lẽ ngắm nhìn người trong ảnh, cố ngăn những tiếng nấc nghẹn ngào nhưng từng giọt nước mắt vẫn cứ trào ra.

- Mẹ, con đến thăm mẹ đây. Mẹ của con vẫn khỏe chứ?... Con vẫn khỏe. Mẹ đừng lo, con biết tự chăm sóc mình mà….

- Mẹ nói là mẹ sẽ luôn ở bên con. Con đã hứa sẽ chăm sóc mẹ suốt đời. Vậy tại sao mẹ lại bỏ con mà đi? Mẹ đã nói rằng dù có bất cứ chuyện gì xảy ra thì hai mẹ con ta sẽ mãi ở cạnh nhau. Mẹ đã quên rồi sao? Có phải vì thế nên mẹ mới bỏ con phải không? Mẹ ơi! Mẹ hãy nói cho con biết đi!

Không tiếng đáp. Chỉ có tiếng gió thổi như đang muốn an ủi cậu.

- Con đã tìm thấy cậu ấy. Con đã tìm thấy người con yêu. Nhưng cậu ấy đã đi du học. Lần này thì đến lượt cậu ấy rời bỏ con…. Nhưng con nhất định sẽ chờ và đợi cậu ấy trở về. Con sẽ không để mất cậu ấy một lần nữa.

Cậu lau nước mắt của mình và quay bước đi. Trước khi đi, cậu không quên nói với mẹ của mình: “Lần tới con sẽ dắt cậu ấy đến đây để gặp mẹ.” Khi bóng dáng ấy vừa khuất, có hai người nữa tiến đến trước ngôi mộ.

- Cậu chủ thật sự rất nhớ bà chủ.

Ông Fukata khẽ gật đầu, cúi xuống và nhẹ nhàng đặt bó hoa bách hợp thứ hai lên trên mộ. Ông nhìn người quá cố trong ảnh với ánh mắt tràn ngập yêu thương nhưng thoáng buồn.

- Em thấy không? Ryo của chúng ta thực sự đã trưởng thành rồi. Anh đã hứa với em là sẽ chăm sóc và luôn yêu thương nó, nhưng có vẻ anh không phải là một người cha tốt. Ryo của chúng ta ngày xưa là một cậu bé hồn nhiên, vô tư và luôn cười thật tươi. Nhưng từ khi em ra đi, nó đã trở nên khác trước. Không còn cười với anh, không còn lúc nào cũng chạy theo anh, Ryo ít nói hơn, trầm hơn và luôn luôn ở một mình, nó đã không còn mở lòng với ai nữa….

Ông khẽ lau đi giọt nước mắt vừa rơi xuống.

- Nhưng anh đã tìm được một người có thể giúp Ryo trở lại như xưa, anh tin rằng con bé nhất định làm được điều đó. Nó là một cô bé xinh xắn, ngoan ngoãn, hiền lành và đặc biệt rất có cá tính. Chắc chắn khi gặp em sẽ rất thích con bé. Lần tới anh sẽ dẫn con bé đến gặp em.

Từng đợt gió cuốn những cánh hoa anh đào tung bay dưới ánh mặt trời.

Ông Fukata báo hôm nay sẽ không về vì ông còn phải làm nốt một số việc dang dở ở công ty, còn Yamada từ sáng đã không thấy đâu. Chinen cũng chẳng thèm để ý chuyện đó, cậu ăn cơm xong xin phép được ra ngoài có việc, ông quản gia nói lấy xe đưa cậu đi nhưng Chii từ chối., cậu thích được một mình tự do, thoải mái hơn là có người cứ kè kè đi bên cạnh như đang giám sát cậu. Chinen đi dọc khắp con phố. Cậu tới những nơi mà trước đây cậu thường lui tới cùng em gái. Yui… Từ sau lần đuổi theo Yui, cậu văn chưa gặp lại cô. Cậu tự hỏi hiện giờ Yui dang ở đâu? Có sống tốt không? Cậu biết em gái mình từ nhỏ đã rất mạnh mẽ, cho dù ở đâu nó vẫn sống tốt. Nhưng đối với vị trí là một người anh trai thì cậu không thể không lo lắng cho em mình được. Chii thở dài. Đang đi trên đường trời bỗng đổ một cơn mưa rào như trút nước xuống thẳng người cậu. Cậu quên mất hôm nay dự báo thời tiết có nói trời sẽ mưa bất kỳ lúc nào nên mọi người cần nhớ mang theo ô hoặc áo mưa khi ra ngoài. Chii chạy thật nhanh về nhà, cũng may từ đây về đến nhà không xa nên cậu không cần đứng trú mưa. Tới cổng, đang định bước vào cổng thì cậu phát hiện một bóng đen ngay cạnh đấy, người đó ngồi co ro, hai tay ôm lấy đầu đang gục xuống đầu gối. Chinen nhận ra là Yamada, toàn thân cậu ta ướt sũng, cả người run lên bần bật. Chii vội đỡ cậu ta vào nhà, vừa nhìn thấy ông quản gia và người giúp việc vội vàng đưa Yamada lên phòng.

- Tiểu thư Yui, cô đi nghỉ trước đi, chúng tôi sẽ chăm sóc cậu chủ. Ngày mai cô còn phải đi học nữa.

- Vâng! – Chii đáp

Khi cậu vừa quay đi thì có một bàn tay túm lấy tay cậu, đủ chặt để Chii không thể buông được bàn tay ấy ra. Cậu quay lại, con người đang nắm tay cậu toàn thân nóng bừng, nhiệt độ truyền đến tay Chinen khiến cậu có cảm giác Yamada hiện giờ giống một lò nung thì đúng hơn. Cậu không đành bước đi và ngồi xuống bên cạnh giường. Phải mất một lúc sau cơ thể Yamada mới hạ bớt nhiệt, lúc này Chii mới có thể ngắm kĩ khuôn mặt Yamada khi ngủ - một gương mặt bình yên, không còn vẻ khó gần thường ngày, nếu không muốn nói là còn có phần đáng yêu. Mái tóc đen còn ươn ướt, đôi mắt lạnh lùng với cái nhìn đáng ghét giờ đây đang nhắm thật bình yên. Cậu khẽ cười, đôi gò má bầu bĩnh như bánh bao cứ phồng phồng ra thật làm cho người ta muốn chọc thử. Chinen đưa tay ấn vào hai bên, chợt cảm thấy Yamada nhăn mặt, đôi mày khẽ chau lại, hàng mi dài giật giật, sau đó là giọng nói như mê sảng của Yamada.

- Mẹ…đừng đi…đừng…đừng bỏ con…

Chii định rút tay lại rời khỏi nhưng bàn tay của Yama đã nhanh hơn bắt lấy tay của cậu.

- Không…cậu…không…được đi…

Cùng với lời nói mơ đó là một hành động hết sức bất ngờ khiến Chinen chưa kịp chống đỡ lại, một hơi ấm truyền đến trên môi cậu, có chút dịu dàng nhưng cũng pha lẫn một chút thô bạo. Một nụ hôn. Đó là những gì Chii có thể cảm nhận được khi môi cậu đang bị môi của Yamada chiếm giữ. Cậu cố gắng đẩy Yama ra nhưng không hiểu vì sao lực của Yama rất mạnh, nó khiến cậu chỉ có thể để mặc hắn tung hoành. Chii bắt đầu khó khăn trong việc hô hấp, vì thế với tất cả sức lực còn lại cậu cố gắng tìm mọi cách để đẩy Yamada một lần nữa. Và lần này cậu đã thành công. Dứt khỏi Yamada, cậu ngồi bệt xuống sàn lấy lại không khí để thở. Lúc này đây cả khuôn mặt của Chinen vừa đỏ vừa nóng. Cậu biết mình vừa bị Yamada hôn, đây cũng là nụ hôn đầu tiên của cậu. Một người con gái bị một người con trai hôn cũng không có gì là lạ nhưng trớ trêu thay cậu lại là một người con trai, và cậu lại bị người con trai khác hôn. Cậu không phải là gay, cậu cũng không phải là người đồng tính, cậu là một người bình thường nhưng cái cảm giác khó chịu ở lồng ngực là sao? Tại sao cậu lại cảm thấy buồn khi cả hai là con trai? Và cả trái tim của cậu nữa, nó cứ đập thình thịch không yên. Cậu không thể lý giải được tâm trạng lúc này của mình. Vừa vui nhưng cũng vừa buồn. Vừa hạnh phúc nhưng cũng vừa lo sợ…

End chap 8

5 tháng 8, 2011

[Vietsub] Shounen Club 2008.05.11 Hey!Say!POST

Thanks jumpinfs for English Subtitles
Translator: Zòi
Editor: Shami & Hyo
Timer, Typesetter & Encoder: Hyo
http://www.mediafire.com/? ​2r89mj8tr0kwmyl