24 tháng 12, 2009

Một mình

Mình đã quyết định sẽ đi trên 1 con đường khác. Con đường đó do chính mình chọn lựa và mình không hối hận vì điều đó. Con đường này có lẽ sẽ khiến mình và người ấy sẽ không được như trước nữa. Kể từ cái ngày ấy, mình và người ấy đã không còn được thân như trước nữa. Không biết có phải là do 2 đứa đã thay đổi hay là do đâu nhưng mình biết 2 đứa đã không còn có thể nói chuyện vui vẻ như xưa. Cái thời gian vui vẻ, tám nhảm với nhau dã qua rồi thay vào đó là những cuộc nói chuyện làm mình cảm thấy miễn cưỡng và không còn hứng thú như xưa. Mình thực sự cảm thấy cô đơn khi người đó không còn thấy mình quan trọng hay không cần mình. Mình nhớ những lúc người đó bát buộc mình làm gì, tuy mình nói là không làm nhưng người đó vẫn cứ muốn mình phải làm. Còn bây h thì là những câu như tuỳ, không ép, muốn làm thì làm không thì thôi. Mình thực sự cảm thấy buồn trước những câu nói của người ấy, thà rằng người ấy cứ bắt ép mình như xưa biết đâu mình và người ấy sẽ lại vui vẻ như trước. Nhưng bây h mình đã chọn con đường khác, con đường không có người ấy, con đường chỉ có 1 mình mình, không hề có ai bên cạnh. Có thể mình sẽ mất 1 người bạn nhưng mình chẳng còn cách nào khác. Mình dã quyết định rồi mà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét