7 tháng 10, 2010

2 tháng 10, 2010

[Fic] We belong together

Writer: yariko aka Yuu
Editor: Ryo-chan

-------------------------------------------------------
Chap 7


Chinen bước xuống xe, ngắm nhìn ngôi trường mới. Cậu hít thở thật sâu và tự nhủ từ bây giờ phải cố gắng hết sức. Nhưng chưa bước vào cổng trường cậu đã bị Yamada làm mất hứng.
- Tôi nói trước nhé. Trong trường đừng làm ra vẻ quen thân với tôi đấy. Tôi không chịu nổi con gái cứ lẽo đẽo theo đâu! Nội việc sáng nay cùng đi đến trường thế này cũng đủ phiền rồi!
- Có ai bảo anh cho tôi đi nhờ đâu.
- Nếu không phải tại bố tôi, tôi đã bỏ cô đi trước lâu rồi. – Yamada khó chịu.
Sáng nay, Yamada đã tính không đợi. Nhưng ông Fukata nhất quyết không cho tài xế lái xe đi. Vốn dĩ định đi được một đoạn sẽ bỏ Chinen lại giữa đường nhưng không ngờ có người theo giám sát. Thế là Yamada đành miễn cưỡng cho Chinen đi cùng đến tận trường.
Nhưng điều Yamada nói không phải không có lý. Thử nhìn tình cảnh bây giờ xem, từ khi vào trường, đi đến đâu cũng bắt gặp những ánh mắt dò xét, những lời thì thầm. Ngay cả Chinen còn cảm thấy khó chịu, nói chi người ghét phiền phức như Yamada. Nhưng cậu tự nhủ với mình, đây chỉ là chút khó khăn ban đầu thôi, mọi chuyện rồi sẽ ổn.
- Này, khoan đã, anh…ít nhất… cũng phải dẫn tôi đến phòng giáo viên chứ! – Cậu lên tiếng khi thấy Yamada cứ bỏ mình mà đi bước về trước.
- Tôi không có nhiệm vụ phải đưa cô đi. Từ bây giờ, tốt nhất là cô nên giữ khoảng cách vời tôi. – Nói rồi, Yamada đi thẳng vào lớp.
- Cái gì chứ? Tên đáng ghét! Để xem, không có anh, tôi vẫn tìm được.
Vừa quay lưng bỏ đi đến khúc ngoặt, Chinen đã đụng phải một người, ngã xuống đất. Cậu vội đứng lên, đỡ cô gái trước mặt.
- Xin lỗi, tôi vội quá!
- Không sao, cũng tại tôi đi không cẩn thận. – Cô gái ngẩng đầu lên – là một người có khuôn mặt khá dễ thương.
Cô nhìn Chinen như vừa phát hiện ra điều gì.
- Bạn là người đi cùng xe với Yamada Ryosuke sáng nay?
- Chuyện đó… – Chinen không ngờ chỉ trong một buổi sáng mà mình nổi tiếng đến vậy.
- Chào bạn, mình là Yamazaki Natsume, đến từ CLB Báo Chí của trường, cho hỏi hai người có quan hệ như thế nào vậy? Tên bạn là gì? Bạn mới chuyển trường đến đây phải không? – Cô gái đặt câu hỏi liên tiếp với ánh mắt hào hứng.
Bị hỏi dồn dập khiến Chinen hơi hoảng, vội lùi lại. Natsume tự thấy mình cũng có phần quá khích liền chấn chỉnh.
- Xin lỗi, đã làm bạn sợ. Tính mình là như vậy đấy, mỗi khi phát hiện ra tin nóng nào là mình không thể chờ đợi được và đi thu thập tin tức một cách nhanh chóng. Nhưng mà hai người là thế nào với nhau? – Cô gái vẫn không bỏ cuộc.
- Là…chỉ là bạn bè. – Cậu hơi ấp úng.
- Không tin.
- Tùy bạn thôi, mình đang bận, xin đi trước. – Chinen định rời bước.
- Bạn chắc mới đến, đang tìm phòng giáo viên phải không? Để mình dẫn đường cho bạn, trường này dễ lạc lắm.
- Vậy làm phiền bạn.
- Không có gì, mà mình chưa biết tên bạn.
- Yui. Chinen Yui.
- Mình sẽ nhớ cái tên này. Ngày đầu tiên đi học nên tạm tha, nhưng ngày mai cuộc phỏng vấn sẽ tiếp tục đấy. Phòng giáo viên đây rồi, bạn vào đi. – Nói rồi, Natsume quay bước đi.
Chinen nhìn theo bóng dáng cô bạn của CLB Báo Chí. Cậu cảm thấy có chút gì đó thân quen, thật giống Yui. Cậu chợt nhớ em gái, không biết bây giờ Yui sống thế nào. Khẽ thở dài, lo cho em, chi bằng cậu lo cho bản thân mình trước. Tình cảnh hiện tại của Chinen có hơn gì Yui đâu. Cuộc sống sắp tới sẽ ra sao đây? Những suy nghĩ về tương lai cứ quẩn quanh trong đầu và cậu đưa tay mở cánh cửa.

- - - - - - - -
- Hôm nay cô muốn giới thiệu học sinh mới cho lớp chúng ta.
- Mình là Chinen Yui, từ hôm nay xin mọi người giúp đỡ.
Bên dưới bắt đầu lao xao.
- Chẳng phải đó là cô gái lúc nãy đi chung với Yamada-kun sao?
- Hai người có quan hệ gì nhỉ?
Chinen nhìn phía cuối lớp, Yamada đang ngối sát cửa sổ, nhìn cậu với ánh mắt ngạc nhiên pha lẫn bực mình.
- Được rồi, em xuống ngồi cạnh Yamada-san đi!
Chinen mở to mắt, không phải chứ, đúng là chạy trời không khỏi nắng. Nhưng cậu biết nói gì cũng vô ích, đây chắc chắn là yêu cầu của ông Fukata. Được rồi, chỉ cần giả vờ không thân thiết là ổn thôi. Yamada cũng hiểu vì sao có sự sắp xếp này nên đành im lặng.
Giờ ra chơi, mọi người tập trung tại bàn của cậu.
- Chào bạn, từ nay giúp đỡ nhau nhé.
- Nếu cần đi tham quan, mình sẽ hướng dẫn.
Sau màn chào hỏi, tất cả đều ghé sát xuống.
- Nói cho tụi mình nghe đi, Yamada-kun và bạn có quan hệ như thế nào?
Chinen hơi lùi lại, sáng nay đi chung xe biết là sẽ xảy ra việc này nên cậu đã chuẩn bị sẵn tinh thần.
- Chúng mình chỉ là bạn bè bình thường thôi. Sáng nay do xe mình hỏng nên Yamada-san cho đi nhờ.
Mọi người đứng thẳng dậy, nhìn cậu bằng ánh mắt nghi ngờ, xong khẽ liếc sang Yamada, thầm nghĩ: “Cậu ấy mà tốt vậy sao?”. Rồi tất cả quay trở về, tiếp tục nhìn Chinen dò xét, khiến cậu có chút không thoải mái. Đúng lúc ấy, tiếng chuông báo vào tiết vang lên. Cậu thở phào nhẹ nhỏm.
Cuối cùng, ngày đầu tiên cũng kết thúc. Hết tiết, phải khó khăn lắm, mọi người mới chịu cho cậu về. Cũng may cả ngày nay cậu ở trong lớp, nếu đi tham quan chắc còn phiền phức hơn. Ra đến sân trường vẫn gặp những ánh mắt quan sát, phải bước khỏi cổng trường, đi bộ một đoạn Chinen mới cảm thấy thật sự thoải mái. Con đường tương đối vắng, hầu như chỉ có mình cậu. Bỗng một chiếc xe chạy ngang qua, đỗ lại.
- Lên xe đi. – Yamada mở cửa.
- Lỡ có ai thấy thì lại rắc rối cho anh, tôi đi bộ cũng được.
- Biết khi nào mới về đến nhà, đường này vắng lắm, không ai thấy đâu. Cô nghĩ ba tôi sẽ để yên nếu tôi bỏ cô lại và về một mình sao. Nhanh lên! – Yamada ra lệnh.
Nhìn xung quanh, rốt cuộc, Chinen đành leo lên xe.

End chap 7